Tự kiểm tra mức độ stress của bản thân

Dịch bởi Rio Lam

Bài kiểm tra sau do Cengage Learning cung cấp. Cengage Learning là một công ty giáo dục uy tín ở Hoa Kỳ

Been There Done That - Our Travel Photojournal

Been There Done That – Our Travel Photojournal

Những việc sau có thường xảy ra với bạn không? Luôn luôn (3), thường xuyên (2), thỉnh thoảng (1), hay chưa bao giờ (0)?

Đánh giá mỗi trường hợp sau theo thang điểm từ 0-3, càng trung thực càng tốt, đừng dành quá nhiều thời gian cho một câu.

I – Bạn có đang bị stress quá mức?

  1. Tôi phải đưa ra các nhận định và quyết định cấp tốc.
  2. Tôi không được tư vấn, hướng dẫn về những gì đang diễn ra trong công việc hoặc trên lớp.
  3. Tôi cảm thấy lương của mình thấp hơn mức phù hợp
  4. Tôi cảm thấy dù mình có làm việc chăm chỉ thế nào đi nữa, những thứ xung quanh cũng phá hết.
  5. Tôi không hòa hợp với vài đồng nghiệp/ bạn học.
  6. Tôi không tin tưởng các vị quản lý (trong công việc)/ các thầy cô (ở trường)
  7. Gánh nặng giấy tờ ở chỗ làm/ trường học đang tăng lên.
  8. Tôi cảm thấy những người không cùng chỗ làm/ trường học không tôn trọng việc tôi đang làm.

Cộng điểm tất cả các câu lại.

II. Tôi có đang tức giận?

  1. Tôi cảm thấy những người xung quanh mình gây ra quá nhiều lỗi lầm khó chịu.
  2. Tôi cảm thấy khó chịu vì mình đã làm việc/ học tập tốt, nhưng chẳng ai ghi nhận
  3. Khi người ta làm tôi giận, tôi bảo họ ngừng đi.
  4. Khi tôi giận, tôi nói ra những điều mà tôi biết sẽ làm người khác tổn thương.
  5. Tôi dễ mất bình tĩnh.
  6. Tôi muốn “bật” lại những người làm tôi giận.
  7. Khi đồng nghiệp hay bạn học mắc lỗi, tôi nói cho họ biết.
  8. Tôi không chịu được việc bị chỉ trích trước mặt người khác.

Cộng điểm tất cả các câu lại.

Cộng điểm phần I và phần II

III. Kết quả:

40-48: Báo động đỏ. Bạn tốt hơn hết nên chú ý. Bạn đang ở trong vùng nguy hiểm. Bạn cần hướng dẫn từ tư vấn hoặc bác sĩ tâm lý. Ngay bây giờ!

30-39: Báo động vàng. Mức độ stress và giận dữ của bạn quá cao, và bạn càng lúc càng cảm thấy thù nghịch, chống đối, v.v… Bạn vẫn kiểm soát được, nhưng chỉ cần một mồi nhỏ là lửa lớn sẽ bùng lên.

10-29: Thư giãn nào, bạn thuộc diện tạm cho là bình thường. Giống như hầu hết mọi người, bạn đôi khi nổi giận, nhưng thường có lý do hợp lý. Đôi khi bạn hành động thẳng ruột ngựa, nhưng bạn hiếm khi vô lý hoặc khích động quá mức.

0-9: Chúc mừng! Bạn hoàn toàn ổn. Stress và giận dữ đều được kiểm soát tốt, tâm tính ôn hòa, không bạo lực gì cả.

Một suy nghĩ 14 thoughts on “Tự kiểm tra mức độ stress của bản thân

  1. 40-48: Báo động đỏ. Bạn tốt hơn hết nên chú ý. Bạn đang ở trong vùng nguy hiểm. Bạn cần hướng dẫn từ tư vấn hoặc bác sĩ tâm lý. Ngay bây giờ!

    Thật là mỉa mai vì ai cũng bảo mình trông ung dung tự tại, vô lo vô nghĩ. Nhưng thật sự mình lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng 24/7. Nhưng khổ nỗi rất ngại kể hay chia sẻ vấn đề của mình với người khác. 😦

    Thích

    • Bây giờ bạn đã xác định được rồi thì có thể tìm đến một cá nhân/ địa chỉ tin cậy để nói về vấn đề của bạn nhé 🙂 Nếu chưa tự tin thì có thể tìm đến một người thân, bạn bè,… làm một buổi tâm sự đầy đủ, trút hết ra cho nhẹ lòng. Sau đó thì nhớ chăm sóc bản thân, nặng nề quá thì tìm đến hỗ trợ tâm lý nghe bạn.

      Thích

    • Mình nghĩ bạn có thể làm 1 cái bảng gồm 2 cột, liệt kê bên trái là những câu bạn cho 3 điểm, bên phải là những vấn đề/ con người cụ thể của câu đó. Sau đó tự viết nhận xét về từng vấn đề/ con người (nửa năm nửa là tốt nghiệp trường rồi, cô này khó với cả lớp, sếp này khó với cả team, v.v…) 😀 Hơi mất công 1 tí, nhưng có thể giúp bạn nhìn nhận lại cuộc sống mình có hệ thống hơn, sẽ biết bắt đầu từ đâu.

      Đã thích bởi 1 người

      • Mình nghĩ là đúng.Hiện tại mình luôn cố gắng cười mọi lúc có thể, luôn tự tìm niềm vui cho chính mình, luôn cố gắng tha thứ, cố bỏ qua và kiềm chế những cảm xúc tiêu cực dù mình cũng không biết liệu làm vậy liệu mình có khá hơn không?

        Thích

      • Mình cũng từng làm như bạn. Theo kinh nghiệm của mình, nó vừa có tác dụng, vừa không (hihi, nói nghe huề vốn nhỉ).

        Thật ra mọi thay đổi đều nên đến từ bên trong mới lâu dài và ổn định được. Hồi trước mình ghen tị người này người kia, cũng lấy các bài học đạo đức ra kiềm nó lại, nhưng không có tác dụng. Rốt cuộc mình đành tránh gặp mặt người ta 1 thời gian. Khi nguôi đi rồi, thì biết cách kiềm chế nó hơn. Dĩ nhiên vẫn phải kết hợp với các bài học đạo đức.

        Trường hợp của bạn bị stress, mình nghĩ cách cốt yếu nhất vẫn là nhìn lại list xem những thứ gì làm mình stress nhất, liệt kê ra, liệt kê cách giải quyết. Viết danh sách ra giấy bạn nhé. Nhìn vào giấy, nó rõ ràng hơn lắm.

        Lâu lâu thì tự thưởng cho bản thân 1 ngày không làm gì cả. Trốn học, trốn làm (nếu có thể), đi những nơi mình thích, ko nấu cơm, v.v…

        Bạn thử xem sao. Mỗi người mỗi cảnh, khó tư vấn cho hoàn hảo được 🙂

        Thích

  2. Em không chắc chắn đúng hay không nhưng em thuộc diện bình thường trong khi thực sự em đang thấy mình không bình thường chút nào. Có ai bình thường mà lại cố gắng tách biệt khỏi tập thể lớp và gặp mặt mọi người hay tắm vui vẻ (quá độ) trong một cơn mưa to kèm theo sấm chớp, gió giật mạnh… Tuy chỉ có thỉnh thoảng em vẫn còn hài hước một chút.

    Thích

  3. Phần giận dữ gần như cái nào cũng đánh 3 điểm… Mình sắp phát ốm với sự dễ nổi khùng của mình rồi. Gặp người lạ thì có thể nhỏ nhẹ, ít nói, hay cười, nhưng chỉ cần biết nhau một thời gian là mình không kiềm chế cơn giận được nữa. Nhăn mày, chặc lưỡi, gắt gỏng, quát tháo, khi nào giận lắm thì còn chuyển sang mỉa mai, nói ra những điều gây tổn thương người khá là phải dừng lại ngay nhưng mình cứ nóng máu lên rồi là không kiềm được, nói cho người ta tối tăm mặt mũi mới chịu được. Sau đó cũng chẳng nhẹ nhõm gì, mình lại tự dằn vặt phát điên lên, có khi là khóc lóc hoặc đập phá đồ đạc gì đó. Sau này như vậy cũng không đủ, mình lấy dao dứt tóc mấy lần rồi. Mình đã tự nhủ khi bắt đầu thấy cáu thì phải cắn lưỡi cho quên đi. Kết cục là lưỡi ko dám cắn mà cấu tím hết cả đùi cũng chẳng ăn thua gì. Mình còn ít tuổi lắm mà chân lông mày đã sắp có vết nhăn rồi.

    Mình 38 điểm.c lắm (nhưng không động tay động chân bao giờ). Lúc đó mình biết cần phải tốp lại, trong đầu mình gào lên

    Thích

Bình luận về bài viết này