Xin đừng lấy từ “Hiếp dâm” ra làm trò đùa

CẢNH BÁO VỀ NỘI DUNG: bàn rất nhiều và chi tiết về bạo lực tình dục và cưỡng hiếp

“Hôm qua, tao hiếp đội địch tơi tả luôn!”

“Bộ đồ của mày xấu quá, hấp diêm thị giác quá!”

“Vào nhà tắm công cộng thì nhớ chú ý đừng làm rớt cục xà phòng nha.”

Hoặc nặng hơn thì:

“Nhìn mặt con A/thằng B như thế thì chẳng ai thèm hiếp đâu”

“Tao hiếp chết mày bây giờ!”

Trong cuộc sống hằng ngày, chắc bạn cũng đã nghe thấy những câu nói tương tự nhiều lần rồi; từ “hiếp” hay “hấp diêm”, thỉnh thoảng có người dùng cả từ tiếng Anh là “rape”, được sử dụng rộng rãi như một cách nói bông đùa; hoặc những câu nói đùa xoay quanh vấn đề cưỡng hiếp (ví dụ như trò đùa về “cục xà bông”). Thường thì cả người nói lẫn người nghe đều không thật sự có chủ ý cười đùa vào nạn hiếp dâm. Có thể đó là do thói quen, vì họ nghe nhiều người nói và bắt chước theo. Có thể đó là do họ nghĩ “À, mình chỉ nói thôi chứ nếu không làm thì sẽ ổn mà!”. Tuy nhiên, cho dù có tự giải thích và biện bạch thế nào đi nữa, sự thật thì các trò đùa về nạn cưỡng hiếp (rape jokes) không hài hước chút nào mà còn kéo theo rất nhiều hệ quả khôn lường. Và những hệ quả đó là…

Nguồn: Huffington Post

Nguồn: Huffington Post

  1. Bạn đang không tôn trọng và làm tổn thương tới những nạn nhân bị cưỡng hiếp:

Cưỡng hiếp là một vấn nạn xã hội rất nghiêm trọng, nó để lại nhiều hậu quả đau thương về mặt thể xác lẫn tinh thần cho nạn nhân. Về mặt thể xác, họ có thể bị nhiễm trùng đường sinh dục, co thắt âm đạo, chảy máu ở hậu môn và âm đạo, có thai hay thậm chí là HIV/AIDS. Về mặt tinh thần, họ sẽ luôn tự dày vò mình trong tội lỗi, tự khiển trách bản thân. Nạn nhân bị cưỡng hiếp hay có suy nghĩ muốn tự hủy hoại chính mình, self-harm và muốn tự tử. Song song đó, họ thường mắc phải rối loạn căng thẳng hậu chấn thương tâm lý, gọi tắt là PTSD (Post-traumatic Stress Disorder).

PTSD thường xuất hiện khi bệnh nhân vừa trải qua một sự kiện đau buồn hoặc cú sốc tinh thần lớn (thường nhất là ở nạn nhân bị cưỡng hiếp, nhân chứng của các vụ thảm sát, khủng bố và các cựu chiến binh). 3 triệu chứng thường thấy nhất của PTSD là:

a. Sự trải nghiệm lại (re-experiencing): khác với chỉ nhớ lại thông thường, họ cảm thấy được nỗi lo âu, sợ sệt như đang phải sống lại những giây phút đáng sợ, đau thương. Nạn nhân bị cưỡng hiếp có thể nhớ lại và trải nghiệm lại toàn bộ những gì đã diễn ra với họ,  khi bị cưỡng hiếp trong ác mộng lúc đang ngủ hoặc trong hồi tưởng cá nhân.

b. Lảng tránh (Avoidance): họ sẽ vô tình hoặc cố ý thay đổi hành vi, cách ứng xử để tìm cách tránh khỏi những khu vực có thể gợi nhớ lại sự kiện đã gây ra chấn thương tâm lý, hoặc mất hứng thú với những sở thích cũ.

c. Cảnh giác, sợ sệt với cường độ lớn (Hyper-arousal): họ sẽ có cảm giác như luôn phải “ngồi trên đống lửa”, e dè, sợ sệt, cẩn trọng với mọi thứ, khó hoặc mất ngủ, dễ nổi giận, dễ bị kích động.

(tìm hiểu thêm về PTSD tại đây)

Vậy nên, khi bạn mang việc cưỡng hiếp ra đùa cợt, không những bạn đang cười lên một trong những ký ức khủng khiếp, kinh hoàng nhất cuộc đời nạn nhân, mà bạn còn đang lật lại vết thương cưa lành trong lòng họ, xát muối lên rồi cười vào nó. Khi nghe thấy rape jokes, nạn nhân bị cưỡng hiếp sẽ hồi tưởng lại một cách rõ nét những gì đã từng diễn ra với họ và đưa họ vào cơn thở gấp (hyperventilation). Khi mọi người cười đùa, họ sẽ nhận ra cả những người họ ngỡ là thân thiết đều xem nhẹ nỗi đau của họ, rồi họ sẽ lại cảm thấy xấu hổ, tự khiển trách bản thân. Ngoài ra, khi thấy mọi người hưởng ứng rape jokes, nạn nhân sẽ càng cảm thấy sợ sệt, không dám kể với ai hay báo với cảnh sát là họ đã bị cưỡng hiếp. Điều này lại trực tiếp dẫn đến hệ quả thứ hai:

  1. Rape jokes làm gia tăng cưỡng hiếp và bạo hành tình dục:

Khi nạn nhân cảm thấy mình bị giễu cợt, họ sẽ không báo cáo về việc mình đã bị cưỡng hiếp, nghĩa là hung thủ sẽ vẫn sống vui vẻ bình thường kể cả sau khi gây án. Nếu phạm tội mà không bị bắt hay thậm chí là bị tố giác thì chẳng có lý do gì khiến họ không dám tiếp tục cưỡng hiếp người khác. Và cứ thế, vòng xoay ấy lại lặp lại.

Bên cạnh đó, nhiều nghiên cứu đã cho thấy khi bạn hưởng ứng rape jokes, hay thậm chí là chỉ cần nghe nó thôi sẽ khiến bạn:

  • Có xu hướng khiển trách, đổ lỗi cho nạn nhân hơn
  • Có xu hướng chấp thuận dục vọng cưỡng hiếp người khác
  • Dần cảm thấy hiếp dâm không nghiêm trọng đến vậy
  • Dần cảm thấy không cần trừng phạt kẻ hiếp dâm
Nguồn ảnh: Project Unbreakable

Nguồn ảnh: Project Unbreakable

“Sao mày lại để chuyện này xảy ra với mày chứ?” – Bạn bè và gia đình của tôi, khi tôi kể cho họ nghe

Tất cả những điều này sẽ khiến cưỡng hiếp trở thành một “chuyện bình thường” trong mắt bạn, và khi bạn thấy nó bình thường thì nó cũng dần xảy ra thường xuyên hơn. Dù không phải đàn ông ai cũng là kẻ hiếp dâm, nhưng những kẻ hiếp dâm thì lại tin rằng đàn ông ai cũng đã từng hiếp dâm.

Nghe có vẻ đáng sợ, nhưng sự thật là vậy. Họ tin rằng đàn ông ai cũng đã thử cưỡng hiếp người khác, chỉ có điều họ che đậy tốt nên chưa bị phát hiện thôi. Tệ hơn nữa, mỗi khi bạn đùa cợt về cưỡng hiếp và kẻ hiếp dâm nghe được, họ sẽ càng tin hơn rằng cưỡng hiếp là việc ai cũng đã từng làm một lần trong đời, là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa và chẳng có gì nghiêm trọng.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ cười đùa về việc cưỡng hiếp trước mặt nạn nhân!”, “Bạn bè của tôi là những người đứng đắn, họ sẽ không bao giờ cưỡng hiếp ai đâu?” bạn sẽ nói vậy. Tuy nhiên, sự thật là bạn sẽ chẳng bao giờ biết được trong số những người có mặt trong phòng, những người sẽ phải nghe trò đùa không vui của bạn, có bao nhiêu người là nạn nhân, hay suýt-trở-thành-nạn-nhân mà giấu kín, không dám nói ra? Với cái cách xã hội kỳ thị, lên án, chỉ trích nạn nhân, liệu có bao nhiêu người dám kể rằng: “Vâng, tôi đã từng bị cưỡng hiếp.”? Hay là họ sẽ nén nỗi đau và nỗi tủi nhục lại thành những giọt nước mắt về đêm, nén vào rượu chè, vào trong những cơn ác mộng mà ở đó, họ sẽ phải trải nghiệm lại toàn bộ quá trình bị cưỡng hiếp?

Nguồn ảnh: Whisper.sh

Nguồn ảnh: Whisper.sh

“Mọi người xung quanh tôi đùa cợt về cưỡng hiếp và quấy rối tình dục, không ai biết khi còn bé tôi đã từng bị quấy rối, và từ đó, tôi không bao giờ còn như trước…”

Có bao nhiêu người đã từng cưỡng hiếp người khác nhưng không kể cho bạn biết, hay thậm chí có khi còn không nhận ra mình đã cưỡng hiếp? Một khảo sát diễn ra cho thấy 6% nam sinh viên sẽ thừa nhận mình đã từng cưỡng hiếp miễn sao bạn không sử dụng từ “cưỡng hiếp”, “hiếp dâm” trong mô tả về hành động cưỡng hiếp. Trong số 6% này, chỉ có 37% đã vô tình gây án một lần, còn 63% kia đã lặp lại hành vi nhiều hơn một lần. Theo thống kê của RAINN (Rape, Abuse & Incest National Network), 93% nạn nhân ở tuổi vị thành niên đều có quen biết hung thủ, trong đó hết 34.2% là phụ huynh của nạn nhân và 58.7% là người quen của nạn nhân; chỉ có 7% là người lạ mặt không quen biết.

Nguồn: Whisper.sh

Nguồn: Whisper.sh

“Tôi bị quấy rối tình dục bởi một bạn nam mà tôi hầu như ngày nào cũng gặp ở trường. Đến giờ tôi vẫn không rõ liệu anh ta có nhận ra việc mình làm là sai trái hay không.”

Đã đến lúc chúng ta bỏ qua suy nghĩ rằng bọn “yêu râu xanh” là những bóng ma chập chờn ở những hẻm đường tối vắng, là những gương mặt xa lạ chúng ta chưa bao giờ quen biết. Bởi vì những kẻ hiếp dâm ấy cũng chỉ là con người. Họ sống xung quanh chúng ta. Họ có thể là bác hàng xóm thân thiện hay bàn với bạn về trận bóng đá tối hôm qua, có thể là một doanh nhân thành đạt được nhiều người ngưỡng mộ, có thể là chàng trai đã từng chơi với con bạn từ thuở ấu thơ, hay thậm chí là con bạn.

“Cưỡng hiếp” không phải là một khái niệm trừu tượng, xa xôi mà là một vấn nạn xã hội nghiêm trọng và gần gũi: nó ở ngay xung quanh chúng ta. Nếu chúng ta không hành động, không giải quyết nó mà vẫn cười đùa như thể nó là một cái gì bình thường, hài hước thì mối đe dọa này sẽ không bao giờ biến mất mà nó sẽ chỉ phát triển thêm và dập dờn đe dọa bạn, bạn bè hay người thân của chính bạn.

Tác giả: -A.K.R-

Bài viết này có tham khảo các nguồn sau đây:
https://rajsivaraman.wordpress.com/2013/06/05/a-scientific-case-against-rape-jokes/
https://rainn.org/get-information/statistics/sexual-assault-victims
http://www.washingtoncitypaper.com/blogs/sexist/2009/11/12/rapists-who-dont-think-theyre-rapists/

Lời bàn của biên tập viên: Rape joke hiện nay vẫn còn gây nhiều tranh cãi trong xã hội. Với một số người, khi họ đùa kiểu internal joke (giữa những người cực thân với nhau hoặc nói về một chủ đề không liên quan đến người hay thực thể nào), thì trong mắt họ như vậy vẫn là bình thường và chấp nhận được. Việc bắt ép ai đó chấp nhận chuẩn của mình là một điều cũng không nên, tốt nhất chúng ta hãy để họ tự nhận thức. Ngôn ngữ bản chất nó luôn luôn vận động và phát triển. Đôi khi những lời xúc phạm và gây tổn thương nhất lại không hề bao gồm một từ bậy bạ hay nặng nề nào; trong khi đó đôi khi những người rất thân thiết lại có thể gọi nhau (ví dụ 2 người bạn thân gọi nhau “You’re my b*tch”) như vậy, quan trọng là giữa họ có những chuẩn riêng mà người ngoài xã hội không thể áp đặt, và họ cũng không đem điều đó ra ngoài xã hội; thì vẫn có thể chấp nhận được (Nguyên văn: “For language is alive and adapting. Not only words fall in and out of use, MEANING of words do so, too. Meanings will vary from person to person, time to time. Maybe 5 years from now, “wiggleeek” might mean something absolutely degrading and terrible and disgusting.”)

Một suy nghĩ 45 thoughts on “Xin đừng lấy từ “Hiếp dâm” ra làm trò đùa

  1. bài viết nhãm quá! thế ko biết “sự phong phú của Tiếng Việt” à?
    dùng từ “hiếp dâm” trong các hoàn cảnh giác là 1 hình thức ẩn dụ, chơi chữ thôi mà!
    Nói 1 hồi, lại đi sâu vào nghĩa gốc của từ “hiếp dâm”.
    Nói ko thuyết phục gì hết cũng viết cho được!

    Thích

  2. Bài viết này có giúp cho tình trạng hiếp dâm ở VN được giảm bớt không? Thế nào mà mấy câu kiểu “Tao hiếp dâm team đối phương”, “Cái này của mày đang hiếp dâm thị giác tao” lại khiến cho mấy thằng hiếp dâm nghĩ rằng hiếp dân là chuyện bình thường? Tụi nó ít nhất cũng biết mấy từ “hiếp dâm” ở mấy câu trên là ẩn dụ thôi. Nước ngoài văn minh hiện đại còn không dừng được mấy câu đùa kiểu như trên thì thanh niên VN còn lâu nhé. Kẻ hiếp dâm là người xấu, thể hiện qua hành động chúng làm. Còn người tốt là người tốt, họ không làm gì xấu cả. Thế chẳng lẽ người tốt miệng buông ra từ “hiếp dâm” tức là người nói từ đó là kẻ hiếp dâm hay đang cổ vũ cho những tên dâm tặc? Tôi lại thấy bài viết trên là trầm trọng hóa quá vấn đề.

    Thích

    • 1/ Chỉ một bài viết mà làm giảm được nạn hiếp dâm thì tác giả là thánh hoặc vấn đề này hoặc suy nghĩ của bạn quá đơn giản.

      2/ Biết ám thị không? Biết lặp đi lặp lại một việc sẽ làm nó trở nên bình thường không?

      3/ Bạn biết không có nghĩa là những người khác biết nha.

      4/ Nước ngoài không làm được là bỏ luôn à?

      5/ Trước khi phạm tội, một số người đuọc đánh giá là tốt nhé.

      6/ Biết “vô ý” không? Và vô ý gây ra tội thì vẫn có khả năng đi tù nhé.

      7/ Bị đi rồi xem có trầm trọng không ha.

      Đã thích bởi 8 người

    • 1. Có thể bài viết sẽ không làm cho tình trạng hiếp dâm ở VN giảm bớt, nhưng phần nào cũng làm cho những người hằng ngày cứ mở miệng ra là hiếp với rape phải nhìn lại chính mình.

      2. Chính vì có quá nhiều người sử dụng chữ hiếp với cái gọi là “ý nghĩa ẩn dụ” nên đối với một số người nó trở thành một khái niệm ẩn dụ; một trò đùa hoặc một thứ gì đó quá là ghê gớm tới mức mức xa vời, xa vời đến nối bạn không hình dung được người thân hay bạn bè của mình có thể làm một chuyện như vậy. Vậy nên mới có cái gọi là victim blaming đó bạn.

      3. Bạn cứ giữ mãi trong đầu cái ý nghĩ “đến người ta còn chưa làm được thì việc gì mình phải cố gắng” thì làm sao mà khá lên cho nổi?

      4. Mình nghĩ bài viết không nói rằng những người dùng chữ hiếp dâm là kẻ hiếp dâm hay người đang cổ vũ cho những tên dâm tặc. Mình nghĩ những người hằng ngày dùng chữ ấy đang góp phần bình thường hóa một tội ác kinh tởm. Vậy nên việc bài biết trầm trọng hóa vấn đề (theo như bạn nói) thì thật sự không có gì sai cả.

      Đã thích bởi 5 người

    • nếu bạn đọc xong cả bài viết này mà bạn vẫn có thể nói như thế, bạn chính là một phần của vấn đề. tất nhiên khi bạn nói từ ấy, bạn không có ý định gì xấu cả. nhưng cũng như bài viết đã nói, rape joke khiến chúng ta coi thường các vụ bạo hành tình dục, bởi vì ta đã nghe quen tai quá rồi. đó là một trong những lý do tại sao chúng ta cần dừng sử dụng từ “hiếp dâm” như một trò đùa.

      và bạn đừng lấy các ví dụ ở nước ngoài. văn minh thì có văn minh hơn thật, nhưng xâm phạm tình dục vẫn là một vấn đề lớn. chỉ bởi vì không ngừng được rape joke thì không cố? thế thì làm sao xã hội phát triển được hả bạn?

      Đã thích bởi 2 người

  3. Mình đã bỏ ngang 1 lớp học Tiếng Anh chỉ cách đây 1 vài tuần vì ở đó, các bạn nam còn rất trẻ, đang ở độ tuổi sinh viên, sẵn sàng đối đáp trong 1 buổi học với cô giáo bằng những ngôn từ ” f*ck, rape,..” một cách vô tư và cười như thể đó chỉ là 1 câu nói vô hại. Nhưng với chính mình, 1 nạn nhân của ấu dâm từ ngày còn bé, quả thực là những điều kinh khủng nhất không có ngôn từ nào có thể diễn tả được…

    Đã thích bởi 7 người

  4. Từ ngữ thương ám chỉ 2 điều: Tích Cực và Tiêu Cực! Nếu theo bài viết thì các từ như ‘giết’, ‘đánh’, ‘sợ hãi’,’bắn’, cũng mang lại ảnh hưởng tiêu cực với người mà đã hứng chịu những thứ tương tự sao? Vấn đề nằm ở chỗ nhận thức thôi! Người có quá khứ không tốt với các ‘bad words’ đấy thì học cách mà kiêm soát, chiến thắng nó chứ làm sao mà suốt đời để nó ám ảnh mình! Còn người nói hay không nói các từ đấy thì cái cốt vẫn nằm ở chỗ ông có phạm tội hay làm điều gì phạm pháp hay không! Down vote for this article!

    Thích

      • @foreverdarkness3112: bạn nói sao mà nghe dễ dàng vậy, nỗi đau của mỗi người là khác nhau, cứ cố gắng là vượt qua đc hả, thử nghe bài Til It Happens To You của Lady Gaga chưa

        “Till your world burns and crashes
        Till you’re at the end, the end of your rope
        Till you’re standing in my shoes
        I don’t wanna hear a thing or two from you
        Till it happens to you
        You don’t know how I feel, how I feel, how I feel
        Until it happens to you, you won’t know, it won’t be real
        No it won’t real
        I know how it feels
        Till it happens you
        You won’t know how I feel

        Đã thích bởi 1 người

    • “Tìm cách kiểm soát”. Bạn tiêu chuẩn kép thật đấy. Một mặt bạn bảo họ phải tìm cách kiểm soát, tức là phải chịu đi. Nhưng bạn nhảy dựng chồm chồm lên như kiểu bị tổn thương chỉ bởi 1 bài báo? Theo logic của bạn, mình cũng xin trả lời: Kệ bạn, “tìm cách kiểm soát” đi bạn nhé, đừng đi spam như thế =)))

      Mà bao giờ là nạn nhân hẵng hiểu đc người ta khổ thế nào. Ăn sung mặc sướng chả bị làm sao thì nói gì chả dễ

      Đã thích bởi 1 người

  5. Đồng ý với bài viết. Bây giờ chỉ cần nghĩ đơn giản như thế này. 1 nạn nhân của 1 vụ cưỡng hiếp thì gần như không bao giờ kể cho người khác nỗi đau của mình. Rồi họ đi ra ngoài đường, nghe mấy thằng trẻ trâu tán phét, nói “Bayern vừa hiếp dâm đội kia 5-1 kìa blah…blah…” Chưa cần biết nội dung câu nói ra sao, thế nhưng người nạn nhân đó khi nghe đến từ “hiếp dâm” là trong đầu ngay lập tức nhớ lại cái ngày đau đớn mà mình đang cố quên đi đó. Như vậy, dù là vô ý, nhưng người nói ra câu ấy đã vô hình khoét lưỡi dao vào 1 tâm hồn vốn không còn lành lặn nữa, như thế có được không? Đừng nói “Không biết là không có tội”, không biết là RẤT có tội. Bạn không bao giờ biết được mình đã làm bao nhiêu người tổn thương vì lời nói vô ý của mình, thế nên hãy suy nghĩ trước khi nói,. Hãy nói chừng mực. Hãy động não trước khi nói. 3 tấc lưỡi cũng đủ giết người đấy

    Đã thích bởi 4 người

  6. Hờ, căn bản là em hiểu. Cũng may không đùa kiểu này quá nhiều. Nhưng mà cho dù không cố ý, nhưng khi dùng từ ngữ này với bạn bè thân thiết, cũng không thể bảo đảm nó không lọt vào tai người khác. Dù sao cũng đâu thể suốt ngày ôm nhau vào phòng đóng kín cửa rồi mới nói?ㅠ.ㅠ

    Thích

    • Chỉ cần nhận thức là nó không phải là một từ có thể được sử dụng bình thường, rộng rãi còn nếu có lỡ thì mình cũng biết là mình lỡ em à 😀

      Không như ai kia cứ phải cố bảo vệ bằng được là tôi thích là tôi phải dùng, tôi cứ dùng đấy, như thể cuộc đời các bạn ấy chỉ xoay quanh rape joke và cứ nhất quyết dùng những từ đấy, defend bằng được ý kiến bằng cách lập nhiều nick… quan trọng là thái độ của mình chứ không phải là việc mình có sai sót gì không. Con người mà, sai sót là chuyện hết sức bình thường. Mình chỉ cần nhận thức mình đang làm gì là được ^^

      Cứ thoải mái thôi em 😀

      Đã thích bởi 2 người

  7. Mình chỉ comment để bày tỏ rằng mình đồng ý với quan điểm của bài viết :3 mặc dù mình cũng biết là từ ngữ có nhiều ý nghĩa khác nhau khi được dùng với các đối tượng và ngữ cảnh khác nhau :< nên cũng không thể đánh đồng tất cả mọi người dùng rape jokes được.

    Hằng ngày đôi nghi mình cũng vô tình đùa giỡn kiểu như vậy mà không hề nghĩ rằng việc làm của mình đã gây ảnh hưởng xấu trong nhiều mặt, mình cảm ơn bài dịch của BeautifulMindVN đã giúp mình nhận ra điều này.

    Chúc các bạn ngày lành. :3

    Đã thích bởi 1 người

  8. những người từng là nạn nhân của việc cưỡng hiếp họ luôn phải sống trong lo lắng cả về tương lai và quá khứ , họ nhạy cảm , nghi ngờ mọi người xung quanh, có cái nhìn bi quan hơn về cuộc sống . Đặc biệt thật khó để quên hay kể lại cho người khác nghe về việc họ đã trải qua . Vì vậy đừng đùa như vậy bởi bạn không biết rằng họ sợ như thế nào đâu và hãy cảm thấy may mắn khi bạn KHÔNG là nạn nhân của viêc cưỡng hiếp

    Đã thích bởi 1 người

  9. Jokes vốn dĩ luôn mang yếu tố offensive, không chỉ về rape mà còn về violence, murder, kidnapping, terrorism,… Nếu nói rape jokes làm chúng ta coi thường bạo hành tình dục hay xúc phạm nạn nhân vậy chẳng phải mấy cái jokes kia cũng làm chúng ta coi thường nạn bạo lực, giết người, bắt cóc, khủng bố,… và xúc phạm nạn nhân của chúng chăng?
    Vậy chúng ta nên cấm jokes luôn à?

    Thích

    • Chào bạn,

      Murder joke thường nạn nhân không còn sống để nghe lại những lời như vậy. Còn rape joke nó không chỉ là tính mạng, mà thường là mặc cảm tâm lý. Thường một người bị đánh (nạn nhân của violence) sẽ không cảm thấy xấu hổ (hay nặng hơn là nhục nhã, ê chề) bằng nạn nhân của hiếp dâm bạn ạ. Nên có thể nói rape joke là cái đem lại tổn thương tâm lý nhiều nhất.

      Bị bắt cóc thì mọi người thường tỏ ra thương cảm, còn bị hiếp dâm thì còn tùy vào xã hội chúng ta đang sống thế nào. Đa phần vẫn còn tư tưởng victim blaming nên họ cực kỳ xấu hổ và mặc cảm. Vì vậy mới cần nhạy cảm hơn các joke khác là vì thế. Nạn nhân của đánh đập hay bắt cóc khi bị nhắc lại ít nhất sẽ không thấy tủi hổ, nhưng bị hiếp dâm lại là một chuyện khác. Nhiều người bị hiếp dâm xong bị trầm cảm hoặc tự vẫn. Dĩ nhiên chúng ta không thể đánh đồng các loại jokes đấy với nhau được

      KLinh

      Thích

  10. Bây giờ mấy phim đang làm mưa làm gió kiểu anh này đẹp trai giàu có thế là có quyền cưỡng hiếp người mình thích, hoặc xem người mình thích như vật sở hữu của mình đơn cử như Thượng Ẩn, Bất Khả Kháng Lực gì đó, còn Số 10 Đại Yên Tà yêu nhau mà ko cho quan hệ thì sinh ra giận dỗi… chia tay các kiểu…

    Thích

Bình luận về bài viết này