- Thế giới này buồn cười em nhỉ?
Những ai biết em giấu nỗi đau sau nụ cười
sẽ nói,
Em là người mạnh mẽ nhất trên đời.
Nhưng nếu khoé môi em không gắng gượng cười
Nếu họ thấy lệ em chảy dài trên mặt gối,
hay những vết xước chằng chịt trên da
và một trái tim rã rời chắp vá
Họ sẽ nói,
Đừng yếu đuối, hãy mạnh mẽ lên!
- Điên!
Họ nói tôi điên!
Thế nào là điên? Là dám sợ!
Tôi sợ ra ngoài
Ánh nắng có thể đốt cháy tôi
Đỏ hằn da thịt
Cơn gió kia có thể thổi bay tôi
Đi mất
Mưa rơi có thể cuốn trôi tôi trong
biển nước
Con đường quen thuộc có thể dẫn tôi
đi
lạc lối
vào thế giới con người đầy
lừa lọc
dối gian
những nụ cười đon đả
sắc như dao
những bàn tay chìa ra
chỉ để đẩy tôi
xuống vực…
(nhưng cô đơn
tôi sợ hơn
tất cả…)
.
.
.
Từ khi nào sợ hãi là yếu đuối?
Tôi chỉ là không muốn
“chết”
mà thôi!
- Em ơi, hãy ở lại với tôi
Dù thế giới có muôn vàn đau khổ
Dù con người có làm em thương tổn
Dù cuộc sống có cơ cực đến nhường nào
Bởi khi em chìm vào giấc chiêm bao
Mãi mãi không bao giờ tỉnh dậy
Em sẽ không biết còn điều gì đẹp vậy
Ngoài kỉ niệm em lưu giữ trong tim
Em ơi, xin hãy vững niềm tin
Em đánh mất em, thì vẫn còn tôi mãi
Tôi biết không thể giữ em ở lại
Nhưng bây giờ,
để tôi làm lá chắn
cho em
Khỏi nhớp nhơ số phận
Khỏi vực thẳm đớn đau tuyệt vọng
Khỏi nỗi cô đơn gặm nhấm tâm hồn
Và
em sẽ
ổn thôi.
Tác giả: Thu Trang
Ảnh: Kouichi Chiba – https://500px.com/chibi2012